========================

Dưới rèm hiên, tuyết nhỏ từng giọt, từng giọt và đọng lại cao lên giống như những cây trụ trắng. Lâm Thái Bình vụt hỏi :
-Tôi đố các anh có tất cả bao nhiêu cây trụ tuyết dướt mái hiên này? Yến Thất nói :
-63 trụ.
Vương Động nói :
-26 cây cao, 37 cây thấp.
Quách Đại Lộ không lấy làm lạ vì số trụ tuyết ấy hắn cũng đã đếm rồi, hắn cũng biết bao nhiêu cây cao, bao nhiêu cây thấp. Hắn cười :
-Như vậy là các anh cũng ngồi đếm số cây trụ tuyết này.
Yến Thất nói :
-Tôi đã đếm đi đếm lại có hơn 40 lần.
Vương Động nói :
-Tôi chỉ mới đếm có 3 lần vì tôi cần đếm… nhín.
Quách Đại Lộ nhướng mắt :
-Đếm nhín?
Vương Động gật đầu :
-Đếm chầm chậm, giữ lại từ từ đếm tiếp.
Quách Đại Lộ muốn cười nhưng hắn cười không ra tiếng.

Giang hồ tứ quái – Cổ Long

=============================

Hắn không muốn A Phi tiếp tục nghĩ về điều này. Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu cười: “Ngươi nhìn kìa, cây mai kia đã nở hoa rồi”. A Phi nói: “Ừ”. Lý Tầm Hoan lại tiếp tục: “Ngươi có biết hoa đã nở bao đóa?” A Phi bảo: “Mười bảy đóa.” Lòng của Lý Tầm Hoan trầm xuống, nụ cười như cứng lại. Bởi vì hắn cũng từng đếm hoa mai, và hắn hiểu rằng khi một người đếm hoa mai là loại cô độc thế nào.

Kiếm khách đa tình vô tình kiếm – Cổ Long

=============================

“Có một ngày tôi đã ngắm mặt trời lặn bốn mươi bốn lần!” Và một lúc sau em nói thêm: “Ông biết đấy… khi mình buồn quá thì mình sẽ thích ngắm mặt trời lặn…” “Cái ngày bốn mươi bốn lần ngắm ấy, hẳn là cậu phải buồn lắm?” Nhưng hoàng tử bé không trả lời.

Hoàng tử bé - Antoine de Saint Exupéry

=============================

“Tớ yêu bầu trời. Bởi nhiều khi ngắm mãi không biết chán, nhưng đến lúc chán thì chỉ cần không ngẩng mặt lên là xong.”

Lắng nghe gió hát - Haruki Murakami

===============================

-How about your weekend?
Me:
IMAGE ALT TEXT HERE